5.30pm, tự cho mình đoạn nghỉ ngắn giữa mớ task chất chồng work from home, tôi xuống nhà nhận ly trà vải lài order từ grab food.
Sắp tan hết chiều, nhưng ko hiểu vì đâu, bóng nắng màu mật ong vẫn còn vấn vít vương vãi trong con hẻm nhỏ. Từ một gian nhà hàng xóm, ai đó đang xem (lại?) clip Don Nguyễn nhép theo trích đoạn vở 'Hợp đồng mãnh thú', vừa đúng đoạn cuối khi tiếng nhạc intro day dứt của 'Tình ca phố' vang lên, sau đó giọng Đức Tuấn nối vào. Tôi như đột ngột bị nhấn nút pause, sững người, tim hẫng đi một nhịp.
Đã quá lâu tôi chưa nghe bài hát này. Đã quá lâu.
Tôi lên nhà và tiếp tục công việc dở dang. Nhưng thay vì playlist nhạc BTS dùng để buff năng lượng, tôi lại repeat bài này suốt 2 tiếng đồng hồ sau đó, bỏ mặc mình chìm vào những ngày tháng cũ.
Những tháng ngày rất cũ.
Tự dưng muốn được ngồi ở một góc quán quen, ngắm Saigon, nhìn mưa nắng hai mùa vẫn qua. Muốn hẹn thêm nơi phố lớn với những yêu dấu đã từng. Muốn gặp lại mình của quãng đời xanh như lá.
...
Hiển nhiên, giữa thực tại phũ phàng lúc này, có lẽ, phố đã chẳng còn tâm sức đâu mà hát tình ca.
...
(Saigon,
27/03/2020.)