(c) photo by Wahidun Nabi Photography
Ta về trong mắt chiều ngây dại
Giọt buồn vỗ nhẹ bờ vai
Con đường quen bao ngày qua lại
Bỗng như một tiếng thở dài
Phía mặt trời rã rời bóng nắng
Thời gian gượng chút hơi tàn
Phía mặt người đọng hờ sương trắng
Nhìn ra màu của ly tan
Chỉ còn gió nói lời tha thiết
Ai quên ai nhớ cũng đành
Vàng phai lá đầu cành tiễn biệt
Trả tình về với cao xanh
Ta về trong mắt chiều khép lại
Ngủ sâu chăn chiếu mệt nhoài
Đêm mở cánh miên trường mãi mãi
Mộng nào có chờ đợi ai?
...
(Cho Saigon,
những buổi chiều không tên.)
No comments:
Post a Comment