Ta ở giữa ngày mưa
nhưng không mơ về nắng
Chỉ thèm một bờ vai
ủ vừa vai mình ấm
Ta đi chiều ngược gió
tìm lại hoàng hôn xưa
Nơi con đường ngả tối
tay đan tiếng cười đùa
Ta ngồi góc quán cũ
nhìn khắp những mặt người
Trong những hình dung ấy
đâu nét quen một thời?
Ta trôi trên sông rộng
Năm tháng dài vô biên
Vậy mà, không ra khỏi
đáy con tim muộn phiền
Có những điều ngỡ đã
là vực sâu yếu mềm
Ta, sẽ không rơi lại
Nhưng, đâu ngờ một đêm...
Khi buồn về vây khốn
Khi tình về khóc than
Trên vệt dài khóe mắt
hằn vết dấu thời gian
Ta lần đầu bỗng thấy
Ước như mình chưa từng
gặp nhau, chưa từng có
những gì ở thanh xuân...
---
* tựa đề là tên album đã khiến mình ủy mị:
No comments:
Post a Comment