Monday, November 24, 2014

Phần ba tuổi đời hoang phế sau lưng


Cận 30, phần ba tuổi đời đã mất. Thỉnh thoảng nhìn lại, tôi vẫn thường hay tự hỏi mình đã làm được những gì, có được những gì?! Câu trả lời, tùy lúc, sẽ khác nhau. 

Những khi bi quan, xòe đôi bàn tay trắng, chỉ thấy tủi nhục vì sự vô dụng của bản thân. Mấy lúc tích cực, lại tự ủi an rằng ít nhiều mình cũng có được vừa đủ những gì mong mỏi. Nhưng, nhiều nhất, có lẽ, vẫn là tiếc nuối. Tiếc những gì đã qua, tiếc cả những gì không thể tới. 

Cận 30, phần ba tuổi đời hoang phế sau lưng. Học kha khá về Được - Mất. Vẫn phải học về Chấp Nhận, học cách Tin vào bản thân. May mắn là, còn giữ được Hy Vọng. Vẫn luôn nhắc mình mỗi ngày, ừ thì, life will find a way

Cận 30, xét đến cùng, vẫn là kẻ mơ mộng, không hơn.

...


No comments:

Post a Comment