Ta có thể chờ đợi bao lâu
một người - vốn chỉ thuộc về ta trong những cơn mộng?
Ta có thể chờ đợi bao lâu
khi năm tháng vẫn đi qua, cuộc đời còn dài rộng
mà ta cứ mãi dừng chân ở chốn mơ hồ?
Ta có thể chờ đợi bao lâu
nếu lỡ con thuyền kia chẳng cần một bến bờ
chỉ thích rong ruổi những phương trời xa ngái?
Ta có thể chờ đợi bao lâu
khi thanh xuân đã ra đi là không thể trở lại
bao giờ?
Ta có thể chờ đợi bao lâu
khi rồi sẽ đến một ngày ký ức phai mờ,
hết thảy đã từng tan đi như sự giải thoát?
Ta có thể chờ đợi bao lâu
sau ngần ấy quãng dài cô đơn đến ngột ngạt
trói buộc trái tim mình?
Ta có thể chờ đợi bao lâu
khi nỗ lực từ một phía là không hề đủ cho một chuyện tình
và yêu thương cho đi, thực ra, vẫn cần nhận lại?
Ta có thể chờ đợi bao lâu
khi cuộc sống này không gì là mãi mãi?
Dẫu đôi lúc vẫn tin nỗi nhớ dài hơn cả một đời…
Ta có thể chờ đợi bao lâu
để được chết trong vòng tay người?
Để thấy bao nhiêu đánh đổi, bao nhiêu nỗi đau cũng là xứng đáng!
Ta có thể chờ đợi bao lâu
nếu biết trăm năm là hữu hạn?
Bao lâu
ta có thể
đợi chờ?
---
* cảm hứng bất chợt cuối ngày, từ tựa đề một bài viết.
No comments:
Post a Comment