Tuesday, May 18, 2010

Làm ơn


Cứ ngồi đấy bên tôi khi ngày sắp tàn
Đừng vội rời xa cho giấc mơ tôi héo hắt
Không cần câu nệ những gì đã qua, hay những điều được - mất
Chỉ cần người để cho tôi được nghe trái tim mình ấm áp
dù chỉ trong phút giây...

Cứ thỏa thích rong chơi hết đêm rồi lại ngày
Hồn nhiên hát những khúc phiêu du cùng mây trời nắng gió
Chỉ xin hãy nhớ về nơi này khi hoàng hôn ráng đỏ
Bếp lửa hồng xua tan tháng năm dài khốn khó
Có tôi ở đó đợi chờ...

Cứ mặc tôi tin vào những ảo mộng ngu ngơ
Bởi tôi quá yêu, nên cả tin là điều không  thể tránh khỏi
Tôi không buộc người nguyện thề, không hoài nghi đâu thật, đâu dối
Nên, hãy cứ lặng im mà lắng nghe tôi nói
rằng tôi mãi tin người...

Cứ gục đầu vào vai tôi mỗi lúc người cảm thấy mỏi mệt đời
Ngủ yên trong vòng tay tôi luôn rộng mở
Để quên hết ưu phiền ngoài kia, thanh thản từng nhịp thở
Không đớn đau, không day dứt âu sầu, thôi tiếc nhớ
Nép vào nhau bình yên...

Cứ để cho tôi được yêu người một cách hồn nhiên
Chẳng màng bão giông hôm qua hay chớp bể mưa nguồn ngày mai sẽ tới
Chỉ yêu thôi, hạnh phúc với khoảng bây giờ đang vun xới
Dẫu biết cây chân thành chưa chắc đã nở những mùa vui
vẫn cứ yêu như là yêu thôi!

Cứ đi về nơi xa nào đó - nhưng đừng quá xa vời
Để tôi còn được nhìn thấy khuôn mặt người - dẫu nụ cười hay nước mắt
Để tôi được dõi theo người - dù chỉ trong những cơn mơ đêm xám ngắt
Để tôi thêm vào cuộc đời vốn dĩ đơn côi của mình những nhịp đập
vồn vã một trái tim yêu...


...


* Cảm hứng từ ca khúc Làm ơn | St: Trần Trung Đức | Bd: Hà Anh Tuấn

** Hình minh họa là Ellie và Carl của Up.

Sunday, May 2, 2010

Là thương...


Thương một ai đó...

...có phải là, ngay cả trong những hờn giận, những lúc muốn vô tâm nhất vẫn cảm thấy nhớ quắt quay một biểu cảm, một điệu nói cười?

...có phải là, khi bỗng cảm thấy những khoảng bình yên - vốn dĩ bình thường luôn làm tốt vai trò xoa dịu tâm tư - thì nay lại dường không đủ, chỉ làm dấy lên những cơn mơ đầy hoang mang?!

...có phải là, có cố xa thì thực ra vẫn hết lòng mong về gần?!

Vì thương mà sống với huyễn hoặc nhiều hơn chăng?