Dzậy mà ko ít người - hà tiện nụ cười, tiết kiệm niềm vui. Sáng mở mắt ra đã thấy tính toán, lo toan. Cười một cái với chính mình trong gương mà còn phải vội. Để rồi, thay vì chào nhau bằng nụ cười trên môi, lại khởi đầu ngày mới với gương mặt ... nặng trĩu, cái liếc nhìn vô tâm, lướt qua hờ hững. Chán!
Một ngày dài qua đi, có vui, có buồn, có lo lắng, bất an, có tiếng cười vô tư đâu đó... Bít là thế, sao ko chọn cho mình niềm vui, để lưu lại kí ức một ngày - ngắn ngủi, nhưng ấm áp tiếng cười!
Tập thói quên cho mình, mỉm cười nhìu hơn 1 chút.
Sáng thức dậy, cười với chính mình trong gương. (ái chà, chào ...tui, chào xinh tươi! :D)
Bước ra trước sân nhà, cười vu vơ đón tia nắng sớm.(nhưng nhớ để ý chung quanh, ko sẽ bị bảo là ... khìn, đứng cười 1 mình!)
Cười chào cô hàng xóm tốt bụng. ( để mai kia có việc nhờ vả cũng dễ hơn tí, gọi là... xây dựng quan hệ xóm giềng :))
Cười với chị bán xôi một cái thật duyên, thể nào chả được rẻ một tí - thêm ít xôi, thêm miếng chả free :)
Vào đến office, cười tươi như hoa (...) với chú bảo vệ (để còn cho xe mình vào chỗ mát), cười với mấy chị em (để trưa còn có người nhờ mua cơm), cười chào sếp một cái (để còn khất báo cáo tới chiều chẳng hạn), ......
Trưa. Cười ... rạng ngời mà ko chói loá (mặc dù bụng đang đói như sói) với dì bán cơm, ko quên thêm vài lời hít hà: "đồ ăn dì làm nhìn ngon quá!" - chắc mẩm sẽ được lòng lâu dài & thêm nhìu đồ ăn hơn, keke ... :D
Chiều về. Tối đến. Cười với bạn bè cafe. Với người thân bữa cơm tối.
Thế đó, là hết ngày, nụ cười vẫn nở trên môi (kèm theo rất nhìu "khuyến mãi"), giảm bớt stress, lo toan.
Dzậy thì sao... ko học cách cười mỗi ngày bạn nhỉ?
Mỗi ngày ta chọn một niềm vui ... Học cách cười với từng khoảnh khắc qua đi ... Bạn sẽ thấy thật ngạc nhiên: "Ta là ai mà yêu qua đời này?!"
No comments:
Post a Comment