Mỗi cuộc tình là một câu chuyện kể, mà kẻ đã/đang yêu là story-teller.
Mỗi story-teller sẽ có cách kể chuyện - cách hành xử với cuộc tình của mình - khác nhau. Người nặng lòng với từng chi tiết, kẻ chỉ để tâm đến kết cục. Người bình bình đạm đạm nhưng vẫn mong cầu thiên trường địa cửu, kẻ hừng hực như lửa lại chỉ sống cho hiện tại ngay lúc này.
Mỗi người một cách kể, nên chẳng thể có hai câu chuyện giống nhau tuyệt đối. Có thể kết thúc tương tự, nhưng diễn tiến vô cùng khác nhau. Có thể diễn tiến tương đồng, nhưng kết cục là HE, SE, BE hay OE thì lại hoàn toàn không thể nói trước. Vì thế, mỗi cuộc tình luôn là một câu chuyện gốc - original story - của chính nó, chứ không bao giờ là kịch bản chuyển thể - adapted screenplay - của bất kỳ cuộc tình nào khác.
Được ít nhất một lần sống, một lần hít thở trọn vẹn bầu không khí nguyên bản của những cuộc tình như vậy luôn là trải nghiệm mà con người ta bất chấp để có được. Dù cái giá phải trả đôi khi là thương tổn, là đớn đau, là ám ảnh, là một phần đời mình.
Nhưng, yêu, vốn chưa bao giờ là phạm trù thuộc về lý tính, nên không có đúng - sai, cũng chẳng thể cân đo chính xác được - mất. Yêu, đơn giản là được "tùy tâm sở dục", làm những thứ bản thân thực sự khao khát.
Đơn giản là được kể câu chuyện theo đúng nguyện vọng bản tâm, và đi cho đến cùng chọn lựa đó của riêng mình.
Đơn giản vậy thôi.
...
* Lảm nhảm nhân những ngày cùng lúc nghe/thấy quá nhiều câu chuyện quanh mình.
** Tựa đề hiển nhiên vay mượn từ cuốn sách cùng tên của Raymond Carver.
*** Hình minh họa trích từ phim The Reader (2008) với Kate Winslet & David Kross.
*** Hình minh họa trích từ phim The Reader (2008) với Kate Winslet & David Kross.