Friday, February 22, 2019

Ta chỉ là


Ta chỉ là hoang phế 
Một mảnh thành quách mưa 
Người dừng chân trú vội 
Nói nhau mấy câu thừa 
Rồi bước về xa mãi 
Ta chìm vào cũ xưa...

.

Ta chỉ là men rượu 
Cho nhau một lần say 
Nghiêng nỗi buồn uống cạn 
Cơn vui có lại đầy? 
Người cùng ta lúc ấy 
Biết có còn sớm mai? 

.

Ta chỉ là khói thuốc 
Đốt trên ngọn lửa sầu 
Chia người tình thơm thảo 
Riêng mình đắng chìm sâu 
Vì người mà cay mắt 
Vì đời khóc nằm đau...

...


Sunday, February 17, 2019

Sau tất cả, đừng nản lòng


"...Ai cũng phải tự trải qua bài học của mỗi người để định hình được trục cân bằng riêng của họ. Những lúc như vậy, tự mỗi người cần quay vào trong, quan sát và nhận diện được điều này, nếu không thì chúng ta sẽ tự đặt mình vào số phận của một quân domino mà hồi hộp chờ đợi những hiệu ứng ngã nhào, để cảm xúc mình bị lây nhiễm từ cảm xúc người khác như một thói quen, và sau cùng là tìm cớ đổ lỗi cho những cú ngã của mình.

Trong yoga, khi ngã, mọi người thường nói “hãy té ngã với nụ cười”, bởi đó là tập luyện, là kinh nghiệm, bài học, vậy nên vui vẻ mà đón lấy. Ngoài cuộc đời, có khi ta ngã với rất nhiều cảm xúc phức tạp nhưng nó vẫn là trải nghiệm, cần, để giúp mình cứng cáp, cân bằng hơn trong lần tiếp theo. 

Vậy nên, sau tất cả, đừng nản lòng. Tự cười với mình, đứng lên và tiếp tục. Bởi dưới chân chúng ta có mặt đất, bên trong chúng ta luôn có một vị Thầy. Hướng ý đi xuống thấp, thực sự tiếp xúc với đất để năng lượng của mặt đất giúp chúng ta cân bằng. Hướng ý đi vào trong, lắng nghe minh triết, để vị Thầy bên trong dạy chúng ta cách đi lên, như cách một hạt mầm vùi thân trong đất, từ đó mới bắt đầu trưởng nở những mầm non, vươn lá, vươn cành mà hướng thượng, mà tỏa rộng xanh tươi."


[Diep Nghi]