Hạnh phúc, đơn giản là trải nghiệm tự thân. Không có đúng - sai. Không có chuẩn mực nhất quán. Với người này, có thể đây là hạnh phúc, với kẻ nọ thì không. Không ai có thể lấy trải nghiệm chính mình áp đặt và so chiếu với người khác.
Vậy nên, nếu bạn đang thực sự cảm thấy hạnh phúc, ngay trong chính đoạn đời bạn hiện sinh, thì mọi phán xét từ miệng lưỡi thế gian, hết thảy đều vô nghĩa. Bạn sống, trước hết và trên hết, vẫn là cho chính mình. Khi xác tín được điều đó, bạn sẽ biết nên dành năng lượng đặt để vào nơi nào: Vào bản thân - nuôi dưỡng hy vọng, giữ gìn tín niệm về hạnh phúc? Hay vào tha nhân - ký thác sai lầm thì đến cuối cùng người chịu tổn thương nhất vẫn là chính bạn?
...
Hạnh phúc còn là lựa chọn. Dĩ nhiên, không phải thứ lựa chọn dễ dàng. Chưa kể, quá nhiều khi vì thực tế khắc nghiệt và vô số tác động tiêu cực, chúng ta chỉ dám nghĩ về hạnh phúc như một mong cầu. Nhưng, sau hết, hãy luôn nhớ và tin, ta có thể lựa chọn hạnh phúc - như vô vàn lựa chọn của cuộc sống này. Những lựa chọn luôn cần bắt đầu bằng một chút can đảm.
Chúng ta chỉ có một cuộc đời để sống (tuy sáo rỗng, nhưng không sai), thế sao không lựa chọn cuộc đời ấy thật hạnh phúc?
...
Bạn có đang hạnh phúc? Tôi có đang hạnh phúc? Chúng ta có đang hạnh phúc?
...
(Saigon, 16/06/18.
Viết nhảm không đầu không cuối, nhân nghe vài chuyện quanh mình.)