Monday, October 23, 2017

#ThươngChoSaigon


Đi đâu về đều thương thêm Saigon. 

Saigon những ngày này có vị trà sữa, mùi lẩu hot pot story. Có bóng mưa mơ màng đổ ngang ướt phố, có màu nắng vừa đẹp một chiều cuối tuần. Có những khung hình không thể quen thuộc hơn, có những thanh âm nghe sao mà thỏa nhớ. Có xô bồ xe cộ, có ầm ĩ phận người. 

Có mình, một khoảng trời riêng, cô đơn mà hạnh phúc. 

Có em, cơn mơ thảng hoặc, nương náu tìm vui. 

Đi đủ xa và đủ lâu, thấy thật mừng khi có Saigon là nơi trở lại. Không theo kiểu quê nhà, mà lại thừa thiết tha. 

Saigon, cứ thế mà yêu, mà thương, một cách kỳ lạ.