Friday, July 28, 2017

There's nothing left to say...


"...but goodbye!" 

Cứ nghĩ, trưởng thành đồng nghĩa quen dần với những kết thúc & bắt đầu. Hóa ra, bất kể khi nào bạn phải bỏ lại phía sau một thứ gì đó, nhất là một quãng đủ dài trong năm tháng đời mình, đều không tránh khỏi chạnh lòng. Không phải kiểu chạnh lòng mềm yếu, mà đơn giản là chút hoài vọng sau cuối, trước khi mạnh mẽ bước tiếp về phía trước. 

Dù thế nào, cũng cám ơn 45 tháng đã qua, rất nhiều khuôn mặt nơi này, và vô vàn câu chuyện...

(Saigon, 28/07/2017)


Tuesday, July 25, 2017

Counting down the days


(c) photo by beloved Luberin

Những ngày cuối 
tháng Bảy, 

Saigon qua hết mấy hôm giông gió thì trở lại với mưa nắng thất thường rất đỗi bình thường. Tự hỏi lòng mình đang vui hay buồn, mà không có câu trả lời. 

Có những thứ ngỡ vui, hóa ra nhợt nhạt vô chừng. Có những thứ tưởng buồn, thực tâm chỉ thấy mông lung. 

Nhìn quanh, thật nhiều tro xám. 

Thì thôi, cứ tiếp tục trong vùng xám riêng mình, counting down the days và đợi chờ tháng Tám. 

Tháng Tám, có kết thúc, nhưng nhiều hơn hết là bắt đầu. Mà có bắt đầu, là có hy vọng, không phải vậy sao? 

(Saigon, 25/07/17)