Wednesday, October 22, 2014

Survive


21/10/2013 - 21/10/2014: tròn một năm SỐNG SÓT. 

Ngay từ đầu, chỉ xác định sẽ chỉ Đi thôi, không cầu mong hạn định, hay tính toán lâu dài. Ai ngờ, vậy mà, cũng đã qua được một năm ở đây. 

Một năm không hề dài. Nhưng những dấm dớ, mệt mỏi mình gặp phải trong một năm này lại không hề ít. Kỷ niệm một năm, không thấy mình Giỏi, chỉ thấy mình May. May, vì ít nhiều có một số người luôn ở cạnh bên, hỗ trợ, chia sẻ buồn vui. May, vì thành thực mà nói, vẫn đã - đang được làm công việc mình ưa thích, và phần nào thụ hưởng tương đối xứng công. 

Đã qua một năm, mặt tốt là sức chịu đựng và năng lực sinh tồn có vẻ được nâng cao. Tiêu cực là cho đến tận thời điểm này, mỗi sáng vẫn phải gắng gượng làm "công tác tinh thần" trước khi vào công ty. Nhưng, dù thế nào thì, biết làm gì hơn ngoài tiếp tục nỗ lực - chừng nào còn có thể? 

Sẽ có cột mốc hai, ba hay vài năm sau? - Tùy duyên thôi.

...


* post vào đây để lưu lại.

Saturday, October 18, 2014

Thay vì ở lại bên cạnh nhau


Thay vì ở lại bên cạnh nhau 
người ta chọn đi về hai phía 
Giữa muôn trùng những điều vô nghĩa 
thêm, bớt một - nào đổi thay gì? 

Người ta chọn quên lãng, thay vì 
nâng niu những hoài niệm đẹp nhất 
Có phải bởi dòng đời tất bật 
quên - dễ sống hơn gấp triệu lần? 

Thay vì tiếp tục làm tình nhân 
người ta chọn trở thành xa lạ 
Không phải hết yêu, chỉ là đã 
trả hết nợ nhau, đến lúc rời? 

Một lần hữu duyên giữa vạn người 
là may mắn - không ai cũng có! 
Vậy mà, chúng ta đành buông bỏ 
không nắm tay nhau đến cuối cùng? 

Thay vì dìu nhau qua khốn cùng 
người bỏ ta nửa chừng giông bão... 
Với hạnh phúc, ta - kẻ ngoại đạo 
sẽ không thể có được bao giờ?

...


Wednesday, October 1, 2014

chưa kịp đặt tên


(c) photo by Oleg Oprisco

thanh xuân 
rơi 
phía sau lưng, 
nghiêng vai 
nhìn lại 
một vùng lãng quên. 

giấc mơ 
chưa kịp đặt tên 
đã tan thành 
khói 
về 
bên kia trời. 

phần ba đã mất 
quãng đời,
vô phương giành lại 
dẫu 
người 
cố tin...

...


* lại một cơn buồn đột ngột giữa đêm.