Sunday, October 28, 2012

Còn thương mùa hạ




Kìa, bầy chim mùa hạ
sao vẫn còn loay hoay?
Mùa thu cũng tàn hết,
Đông đã giơ ngón gầy...

Kìa, tình yêu mùa hạ
sao mãi còn nơi đây?
Trong trái tim ngỡ đã
qua hết cơn đau dài...

Kìa, nụ hôn mùa hạ
sao như còn mê say?
Dù đã không thể chạm
lần nữa, bờ môi đầy...

Kìa, mùi hương mùa hạ
sao cứ còn vương tay?
Cho người thương mùa hạ
ngu ngơ nhớ, tiếc hoài...

Kìa, giấc mơ mùa hạ
lẽ nào còn chưa phai?

...

Viết, khi trưa nay đi về một mình, hẻm vắng, ngập nắng. Bỗng dưng nơi góc đường, dưới vòm cây đổ bóng, một bầy chim sẻ xao xác đập cánh bay lên, hòa vào bầu trời thênh thang trên cao - nơi những đám mây tựa như mấy đóa hoa nở bừng. Không khí đậm mùi mùa hạ, cứ như mình lại được ở trong buổi trưa hoài nhớ năm nào. Dù biết, thực tế thì giờ thậm chí đã tàn mùa thu...

Bởi lòng còn thương, nên luôn ấp ủ những nghĩ suy phi lý?

Friday, October 12, 2012

Cho Áp



Bạn cưới. Nhiều phức cảm không diễn đạt thành lời suốt hôm kia và hôm qua đã được nén lại, nay thấy đến lúc cần được viết ra. Cho bạn. Mượn sáo ngữ mà thành thực xem như thêm một món quà, mừng bạn bắt đầu những bước chân đầu tiên về phía cuộc đời mới với một bờ vai bạn đã chọn đồng hành. 

Thương lắm, khi nhìn thấy bạn hạnh phúc và rạng rỡ trong ngày đáng nhớ đời mình. Quà cáp, lời chúc tụng - cũng chỉ là hình thức, như góp thêm hoa đẹp cho ngày vui. Còn những điều thật tâm, tôi - chúng tôi giữ ở trong lòng, nhưng chắc đủ để bạn cảm thấy. 

Bạn thân như của hiếm, chúng ta may mắn khi có nhau - đúng nghĩa đẹp đẽ, chứ không phải chỉ một danh xưng khoa trương và trống rỗng. Những nụ cười ấm vô tư trao tặng khi kề bên - vô hình, nhưng thấu hiểu. Bao lần quan tâm, bao bận sẻ chia đã cùng với nhau trong suốt một quãng dài. Những niềm vui, những hiểu lầm, những gần gũi, những xa cách - cũng đã qua hết. Còn lại, vẫn là những ngón tay chung một bàn tay. 

Dẫu từ nay có thể sẽ khác. Nhưng tôi vẫn tin, rất tin, bạn theo chồng nhưng không bỏ cuộc chơi. Vì, lại là một may mắn khác, khi chồng bạn cũng đã trở thành bạn của chúng tôi, tự bao giờ. Và còn hơn hết, vì tôi biết bạn là thế nào, và hiểu Áp của chúng tôi là thế nào. 

Ngón tay Áp đã đeo lên chiếc nhẫn ràng buộc của yêu thương. Một nếp nhà nhỏ lại vừa khởi lên hy vọng - không mong là mãi mãi, chỉ cần luôn bình yên và toại nguyện. Chúng tôi cầu chúc cho bạn đơn giản như thế. 

...

Ngày mai là không thể đoán được. Chỉ mong vẫn còn tiếp tục được dự phần trong bất kể hạnh phúc nào của nhau, như bây giờ.

...


Sunday, October 7, 2012

quà của ký ức




đem giấu hết thảy
vào ngày hôm qua
mọi điều gian dối
cả những thật thà...

chỉ xin giữ lại
đêm dài mông lung
cơn mơ dẫu ngắn
tiếc nuối khôn cùng

chỉ xin giữ lại
chút buồn sâu tim
tựa lời nhắc nhở:
yêu thương khó tìm!

đem giấu hết thảy
trong miền lãng quên
cớ sao sót lại
nhớ nhung yếu mềm?

thì, xin giữ lại
một vài dư hương
quà của ký ức
mang đến cuối đường...

...