(hay Không duyên - số 3)
Dừng lại nhé, những yêu thương này
để giữ chiều mãi xanh trong lòng bàn tay còn thơm hương tóc rối
để những câu hát không lời thôi thao thức mỗi đêm mong đợi
- có thấy lại nụ cười đó lần nữa, trong mơ?
Dừng lại nhé, những dại khờ
để ngày tháng không nhau sẽ bình yên như một câu thơ cũ
con phố thân quen, lối nhỏ đi về sẽ dịu dàng vừa đủ
bước chân lẻ mình ta...
Dừng lại nhé, mặc mọi thứ trôi qua
nhẹ nhàng như con nước xuôi mình không bao giờ nuối tiếc
xa mãi bến bờ chẳng cần bất kỳ lời từ biệt
bởi có đi đến muôn trùng thì vẫn là những riêng rẽ đời nhau!
Dừng lại nhé, khi môi chưa kịp úa màu
còn hồng tươi những gì đã từng trao tặng
vòng tay dẫu rời mà còn nguyên hơi ấm nồng nàn trong từng khoảng lặng
nhắc lòng thành thật biết ơn...
Dừng lại nhé, ai rồi cũng bước xa hơn
nếu may mắn thì trên những nẻo gần nhau để còn dõi theo, còn hy vọng
sẽ có một ngày gặp lại, mừng nhau an nhiên cuộc sống
cùng nhắc vui buồn đã qua...
Dừng lại nhé, và giữ lòng thứ tha
đơn giản là hết duyên, chẳng phải lỗi lầm của ai hay do tình yêu phai bạc
hạnh phúc vì đã cho nhau một quãng đường thật khác
không đi hết suốt một đời cũng đâu phải quá trái ngang?
...